anh điên thật đúng kiểu em thích
TẢI EBOOK Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích EPUB. TẢI EBOOK Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích PDF. Đăng nhập bằng. Đăng nhập. Vui lòng sử dụng Gmail để comment hoặc đăng nhập tài khoản. Không làm ebook cho tài khoản sử dụng email random.
Diêu Linh đứng trước mặt anh, nói lại lần nữa, “Em muốn anh dắt em đi ăn khuya.” Phó Hằng nhìn cô, “Anh đưa tiền cho em, em tự đi ăn, hoặc là….. tìm bạn đi ăn chung nha.” Diêu Linh ôm chầm lấy anh, “Nhưng em chỉ muốn đi với anh thôi.” Phó Hằng đang định đưa tiền cho cô mới nhớ
Anh: "Đúng." Tôi: "Vì sao?" Anh ta cười: "Vì tôi nhận thức được tội lỗi của bản thân không thể cứu vãn, tôi thật sự đau khổ và mong sớm bị trừng phạt để thoát khỏi nỗi khổ này. Lý do vậy được không?" Tôi không cười, lạnh lùng nhìn anh ta. Anh: "Đừng nghiêm túc
Chương 69: Vẫn muốn đi làm. Chương trước Chương tiếp. Dù sao lâu rồi hai người không nói chuyện với nhau nên thấy hơi xa lạ. Diêu Linh đoán được ý định của người kia, chỉ là cô tạm thời chưa có câu trả lời thuyết phục. Chỉ là cô thấy đối phương có ý thăm dò
Mỹ học đại cương tiếng Anh là gì. Thuật ngữ mỹ học (có người còn gọi là Thẩm mỹ học, esthétique) lần đầu tiên được nhà triết học người Đức A. Baumgarten (1714 - 1762) sử dụng vào năm 1735 trong tuyển tập các bài báo của ông nhan đề Những suy niệm triết học về
Jean Claude Van Damme Dating History. Review Anh điên thật đúng kiểu em thích ANH ĐIÊN THẬT ĐÚNG KIỂU EM THÍCH🔆 Đã Full 🔅Tác giả Thành Nam Hoa Khai 🔅Thể loại hiện đại, sủng ngọt, gương vỡ lại lành 🔅Số chương 86 chương + 7 ngoại truyện Review Anh điên thật đúng kiểu em thích nh điên thật đúng kiểu em thích ANH ĐIÊN THẬT ĐÚNG KIỂU EM THÍCH Đã Full Tác giả Thành Nam Hoa Khai Thể loại hiện đại, sủng ngọt, gương vỡ lại lành Số chương 86 chương + 7 ngoại truyện Ai cũng cho rằng Phó Hằng là một tên điên. Ai cũng có thể trêu vào, nhưng những kẻ có thể liều mạng thì thật sự là không thể chọc anh. Nhưng không hiểu sao, có một ngày, Phó Hằng lại thu hồi nanh vuốt của bản thân, cẩn thận nâng niu một đoá hoa ăn thịt người. Vượt qua mọi chông gai của cuộc đời để rồi theo năm tháng khi Phó Hằng tóc đã bạc trắng, nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp như xưa, động tác rất dịu dàng, hệt như năm xưa khi cậu thiếu niên Phó Hằng nắm lấy tay một cô bé Diêu Linh nhút nhát nhạy cảm Truyện phù hợp với những ai thích mấy bộ n/nu9 ở trong viện tâm thần đấy ạ. Đây chỉ là sơ lược về cảm nghĩ của mình thôi ạ! Đọc truyện full Anh điên thật đúng kiểu em thích tại đây
Ngôn Tình Nguồn 149,100 Hoàn Thành 010634 14/11/2019 Đánh giá từ 9 lượt Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích - Thành Nam Hoa KhaiGiới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn nàyMột bệnh nhân mới sắp Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới “Lại có một người tới! Lại có một người tới!”Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?”Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp “Sao đêm qua lại muốn đánh người?”Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.
Truyện ngôn tình hay nhất Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích có nôi dung nói đến Diêu Linh không e dè gì nhìn anh thêm mấy lần, sau đó đành thừa nhận bản chất của Hằng bị cô nhìn đến phát ngại, nhưng anh nghĩ đi nghĩ lại thấy dù sao giờ cô cũng không hiểu mấy chuyện này, thậm chí còn chẳng nhớ anh là ai nên cũng vô tư nhìn lại thế, liền biến thành hai người mắt to trừng mắt nhỏ với Linh bị nhìn chằm chằm thì hơi ngượng ngùng, nhưng mà… nếu bây giờ cô dời mắt đi thì có vẻ như đang chột dạ …Không được lúng túng, nhìn tiếp nào! Dù sao cũng đều là người điên! Đừng sờ, đừng sợ!Sau khi tự chỉnh đốn tư tưởng xong xuôi, Diêu Linh lấy can đảm tiếp tục nhìn Phó Hằng, như muốn bù đắp khoảng thời gian hai người yêu nhau cô ngượng ngùng không dám nhìn ấy cô thật ngốc nghếch, dù gì cũng là người của mình sao lại không chịu nhìn nhiều một chút?Vì thế, hai người cứ vậy ngắm tới ngắm lui đối phương …… mãi đến khi có người lén lại tới mặc đồ bệnh nhân, theo sau là một y tá, cô ngó quanh quất rồi lén nhét một quyển sổ vào tay Diêu Linh, “Đồng chí Hoa Ăn Thịt Người, nhất định phải mang vật này ra ngoài! Đây là chứng cứ loài người tàn sát yêu tinh chúng ta! Cô nhất định phải vạch trần bộ mặt tội ác của loài người.”Loài người Phó Hằng “…….” Tội ác gì vậy?Diêu Linh thận trọng nhận lấy, “Tôi nhất định sẽ không phụ sự ủy thác của đồng chí, nhưng cô phải làm sao bây giờ?” Đọc Truyện
Diêu Linh bị ôm lấy, lúc nghe đối phương nói những lời này cô thấy khó chịu hết cả người, điều này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ sau khi anh đi đã quen bạn gái mới, không chỉ thế cô bạn gái kia còn vì anh bị bệnh mà bỏ rơi là ánh trăng trong lòng cô đó! Chỉ khi nào tâm trạng tồi tệ cô mới dám lấy hồi ức ra an ủi bản thân một chút, vậy mà lại bị người khác vứt bỏ!Diêu Linh quá kích động nên không nghĩ đến một khả năng khác, có thể đối phương tỉnh lại do ác mộng, mấy lời nói ra có khi chỉ là nói hít sâu một hơi, cố điều chỉnh cảm xúc của mình. Đây là bệnh nhân, tất cả mọi người ở đây đều là bệnh nhân tâm thần, không có gì không buông bỏ được. Bắt tay một cái, vứt bỏ chuyện cũ, làm bạn tốt của Linh bắt đầu tự tẩy não được tức giận, không được tức giận, tức giận không tốt cho thân cả mọi người đều là thanh niên Phật thế hệ chín mươi, hết thảy tùy duyên, hết thảy tùy phải chỉ là mối tình đầu đá cô sau đó vì bị bệnh mà lại bị người khác đá sao, không nên tức giận, dù một chút cũng không vậy, cô là đóa hoa ăn thịt người theo Phật, không tức giận không tức giận, chuyện này đâu có gì ghê gớm được, không được, không được, sao vẫn tức thế này? Mau lấy gậy Như Ý ra đây cho trẫm! Ngay lập tức! Trẫm phải làm Đấu Chiến Thắng Phật!Khi lửa giận của Diêu Linh đang bốc ngùn ngụt thì Phó Hằng có vẻ như đã tỉnh táo hơn, anh rời giường, buông cô vô cùng đẹp trai mà cởi một nút áo ra, dùng giọng điệu lạnh lùng như thể bị tổng giám đốc bá đạo nhập mà nói, “Chuẩn bị một chút đi, tôi muốn đi tìm Linh Linh. Tôi chỉ cần vờ như không bị bệnh thì cô ấy chắc chắn sẽ không phát hiện. Lá gan cô ấy nhỏ như vậy, chắc chắn sống một mình rất chật vật…..”Diêu Linh cảm thấy hai chữ kia như gậy Như Ý, lập tức đè lên trái tim cô. Đúng vậy, tim cô bị cây gậy Như Ý nặng mười ba nghìn năm trăm cân đè nát bấy, nên dù đối phương ngang ngược lải nhải bên tai, làm chuyện trái ngược thường ngày thế nào cô cũng không hơi đâu để mắt ngày nào cũng diễn bao nhiêu vở kịch nhỏ một cách dễ dàng nhưng khi bị hai chữ ấy tấn công, cô vẫn đờ người ra, sao lại thế? Vì sao lại đột nhiên gọi cô? Là gọi cô sao? Còn tình trạng bây giờ của anh là sao? Hiện giờ anh có tỉnh táo không? Hay là đang phát bệnh? Hay anh còn có bạn gái khác tên Linh Linh? Diêu Linh bị ôm chặt vào ngực cũng không tức giận gì, lòng có một vạn câu hỏi vì sao, sau đó nhìn anh buông cô ra, day day huyệt Thái Dương, vẻ mặt u buồn nhưng vẫn đẹp trai như cũ, lải nhải tiếp, “Chắc chắn cô ấy sẽ không phát hiện, tôi nói ít đi vài câu, không đúng, khi gặp lại cô ấy tôi sẽ không nói gì. Không nói gì chắc chắn sẽ không lộ ra tôi có bệnh, tôi chỉ nhìn một cái thôi. Nhìn một cái liền quay về, như vậy chắc sẽ không ảnh hưởng đến cô ấy đâu.”Anh bắt đầu hoảng loạn, cả người đầy lo âu, đi từ đầu này đến đầu kia phòng bệnh, sau đó đột nhiên nói, “Không đúng, không đúng, tôi tìm thấy Linh Linh rồi.”Sau đó liền kéo Diêu Linh lại, xoa đầu cô, “Linh Linh, sao em lại bị bệnh vậy?” Tư duy nhảy cóc tận đẩu Linh vẫn hoang mang không hiểu tình huống bây giờ là như thế nào?Sau đó Phó Hằng ôm đầu cô dúi vào ngực mình, “Không sao không sao, anh sẽ tìm bác sĩ tốt nhất cho em, em nhất định sẽ khá hơn. Anh rất lợi hại, quen biết rất nhiều bác sĩ nổi tiếng thế giới.”Cõi lòng quý cô Hoa Ăn Thịt Người bây giờ thật không biết nên dùng từ gì để tả, cô thận trọng hùa theo anh, “Đúng đúng, em sẽ khá hơn, nhất định sẽ khá hơn.”Giờ khắc này, cô tin anh mắc chứng hưng cảm thật, nhưng lúc bình thường là thế nào?Suy nghĩ hỗn loạn, nói lải nhải, nói khoa từng tiếp xúc với người mắc chứng hưng cảm, biết bọn họ không thể khống chế cảm xúc của bản thân, rất nguy hiểm. Nhưng khi bị Phó Hằng ôm vào ngực như vậy thì cô lại không đành lòng đề phòng thậm chí còn cảm thấy anh đang dùng phần linh hồn mềm mại nhất, nội tâm mềm mại nhất để bao bọc cô.“Linh Linh đừng sợ, bệnh của em không nghiêm trọng, có thể chữa khỏi được.”Diêu Linh nhẹ giọng nói, “Ừ, em biết, chắc chắn có thể chữa khỏi.”Diêu Linh bất giác nhận ra, anh tìm tới đây là vì cô. Nếu vậy thì có thể giải thích vì sao nhà anh có tiền như vậy lại không đưa anh đến bệnh viện tâm thần mà lại đến cái trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần không đúng tiêu chuẩn như thế này, cũng có thể giải thích vì sao khi ấy anh muốn ở chung phòng với cô. Mọi lý lẽ xem ra đều thuyết Linh không biết thường ngày anh giả bộ hay đó cũng là một triệu chứng bệnh, nên không nhớ rõ cô là cô vẫn thấy ngọt ngào như Linh dỗ anh, “Em sẽ nhanh khỏi bệnh, anh đừng buồn nữa, ngoan ngoãn ngủ đi.”Chắc anh nằm mơ thấy gì đó nên mới đột nhiên phát bệnh như Linh xoa đầu anh, tóc anh hơi cứng, trước kia thấy tóc anh giống hết tính cách anh, nhưng giờ cô lại thấy không phải thế, cả người anh rất ấm ngoan ngoãn bị cô đẩy lên giường nhưng vẫn muốn ôm lấy cô. Diêu Linh không nhúc nhích, bị anh ôm vào lòng, anh cứ nói một câu, Diêu Linh sẽ đáp một câu.“Linh Linh, em sẽ khỏi bệnh. Anh quen rất nhiều bác sĩ, rất nhiều rất nhiều…..”“Đúng vậy, anh thật lợi hại.” Diêu Linh dịu dàng nói, “Chắc chắn có thể chữa khỏi bệnh cho em.”“Linh Linh, thật ra anh không có bệnh, thật sự không có bệnh. Em đừng ghét bỏ anh, anh sẽ không giống như mẹ anh đâu.” Giọng anh vô cùng uất ức, “Mẹ anh không chịu tiếp nhận điều trị, em xem này, anh chịu tiếp nhận điều trị, ngày nào anh cũng trị liệu rất nghiêm túc để khống chế cảm xúc của mình.”Nói xong, anh buông Diêu Linh ra, vén tay áo lên khoe khoang, “Em xem này, anh luôn nhớ rõ. Anh có ý thức. Anh sẽ không tổn thương em.”Diêu Linh nhìn trên cánh tay anh có dòng chữ, “Nếu tức giận chứng tỏ đang lên cơn, phải mau chóng uống thuốc.”Diêu Linh ngẩng đầu lên, mắt anh vẫn sáng như sao. Cô cảm thấy trong nháy mắt như có từng đợt thủy triều đánh vào trái tim cô, nước mắt khẽ không dám để anh biết mình đang khóc, vì thế ôm chặt lấy anh, vùi đầu vào ngực anh, nghẹn ngào đáp, “Đúng, anh quả thật rất lợi hại, có thể tự mình trị bệnh cho mình, thế gian này làm sao có ai đáng yêu như anh chứ!”
Giới thiệu Thể loại Ngôn tình hiện đại, sủng ngọt văn, gương vỡ lại lành Số chương 93 chương Người chuyển ngữ Sườn Xào Chua Ngọt Người làm bìa Tâm Tít Tắp ~ GIỚI THIỆU ~ Giới thiệu một Ai cũng cho rằng Phó Hằng là một tên điên. Ai cũng có thể trêu vào, nhưng những kẻ có thể liều mạng thì thật sự là không thể chọc a. Nhưng không hiểu sao, có một ngày, hắn lại thu hồi nanh vuốt của bản thân, cẩn thận nâng niu một đoá hoa ăn thịt người. Giới thiệu hai Xin hỏi qúy cô Hoa Ăn Thịt Người, gặp lại mối tình đầu ở bệnh viện tâm thần là trải nghiệm như thế nào? Diêu Linh Lúc quang hợp, có bạn! Phóng viên nằm vùng có nghĩa khí và nhan sắc tỷ lệ thuận VS Sếp lớn Internet bị chứng hưng cảm hay nổi điên bất thường Truyện này không viết về bệnh viện tâm thần chính quy mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần bất hợp pháp. Nam chính bị bệnh là thật, nhưng truyện ngọt ngào, quan trọng là không nên lấy tiêu chuẩn của phụ nữ bình thường đánh giá nữ chính. lần nữa Truyện ngọt sủng, không thích xin đừng đọc, miễn bới móc.
anh điên thật đúng kiểu em thích